
Thơ Xuân
31/01/2023TN&MTTạp chí Tài nguyên và Môi trường giới thiệu chùm thơ xuân
Đào Tiến
SẮC XUÂN
Xuân về nhẹ quá trôi qua phố
Mưa bay mờ ảo phía đường xa
Thấp thoáng sắc đào bên song cửa
Khúc khích tiếng cười rộn khoảng không
Xuân đang đến trồi non ấp ủ
Cho lá xanh đón đợi mưa bay
Dòng nhựa sống tràn men say
Đất trời rạo rực tình xuân dâng đầy
Mưa xuân bay mờ trời đất
Mây trôi bảng lảng ngất ngây mơ
Với tay ta hái lộc thơ
Đời xanh màu lá thế cờ nhân gian
Bồng bềnh mây trôi qua đỉnh núi
Gió mơn man gió hòa sương bay
Có lẽ ta say tình trời đất
Thời gian nhỏ giọt vạn sự hay
Hà Minh Đức
Mưa xuân Hà Nội
Em về theo lời ước hẹn
Giữa trăm ngàn lãng quên
Có một người ngày đêm mong đợi
Từ miền xa tới
Thành phố này là của em
Mưa xuân dịu êm
Giăng giăng trên phố
Mưa đính cườm lung linh mái tóc
Mưa ngọt ngào thơm ngát môi em
Đêm hồ Gươm mờ sương
Gái trai dìu dặt
Em thương rùa thiêng đơn độc
Trăm năm lầm lụi cô đơn
Mưa bay nhè nhẹ
Đôi bàn tay em mảnh dẻ
Mang hơi ấm ngày xuân
Hà Nội chìm dần trong đêm sương
Thành phố vây em trong yêu thương
Nguyễn Thị Kim Bảo
TÌNH XUÂN
Mùa xuân đã đến rồi
Cho sinh sôi chồi biếc
Cho tình ta tha thiết
Nụ hôn xuân nồng nàn.
Gió xuân khẽ mơn man
Trên làn da trắng mịn
Đôi môi em mọng chin
Cho anh tìm vào xuân.
Tiếng hát ai vang ngân
Giữa trời xuân dịu ngọt
Tiếng chim vui lảnh lót
Hót mừng xuân huy hoàng.
Em bên anh dịu dàng
Anh ngập tràn hạnh phúc
Hai trái tim rạo rực
Lạc giữa thực và mơ.
Vũ Duy Thông
TRÒ CHUYỆN VỚI RỪNG CÂY
Mình về vậy nhé, cây ơi
Mùa xuân đâu chịu đợi người xưa nay
Ở rừng nhớ cánh diều bay
Phố phường thương mảnh trăng gầy rừng thông
Mình về phố chật người đông
Không hờn dỗi bởi chẳng mong đợi gì
Trên trời lững thững mây đi
Trong mây nước vọng thù thì lời cây
Rằng thuyền dù ngại nước đầy
Lá xanh dù ngại heo may lạnh lùng
Đã sông phải chảy một dòng
Đã biển phải chịu mênh mông một mình
Đã cây đừng sợ gãy cành
Đã thông phải gắng tươi xanh bốn mùa
Cheo leo đứng với gió mưa
Đường đèo khúc khuỷu lối mùa xuân sang.
Phạm Thịnh
Xuân nhớ con
Vẫn là Tết đến hằng năm
Sắc đào, mai đã thắm đằm nắng lên
Líu lo chim chích, vành khuyên
Vườn xuân biếc nụ vui chuyền hót ca.
Trăng tròn, con kết duyên xa
Hồn quê khoai sắn, tóc da phố người
Tết về nơi ấy xa xôi
Sắm sanh có bận như người xứ ta?...
Xuân về trời đất nở hoa
Nhớ thương con gió thổi ba bốn bề
Mong không lấm láp nghèo quê
Gả con, gieo hạt xứ mê đất người.
Trông mùa đầy đặn tốt tươi
Chiều quê rơm rạ khói bời bời cay
Lâm thâm mưa ướt tháng ngày
Nhớ con se sắt heo may… xuân về!
Nguyễn Đình Thắng
Chiều Đông phố cũ
Tôi thơ thẩn trong chiều Đông phố cũ
Rặng sấu già lá khép một đời trai
Gió thổi từ phía chân trời còn lại
Kiếp phố xưa như mặt nước đầy.
Tôi vẫn thường cùng em qua đây
Trang sách mỏng gió heo mùa thổi ngạt
Vin cành sấu nghe lời chim hót
Giọt nắng chiều chia ấm đôi tay.
Để rồi xa !
để rồi lại về đây
để nỗi lạnh thấm vào trời lạnh.
Nốt nhạc chưa buông
Lá đã xa cành !…
Rất có thể
bất ngờ tôi gặp lại
giữa chiều Đông đường lạnh dáng em qua.