Ký ức người bệnh và sự sống
24/05/2022TN&MTTrải qua chuỗi bệnh viện từ địa phương tới TW. Tưởng chừng là một bệnh lý thông thường thế nhưng bước qua 6 cánh cửa bệnh viện lớn nhỏ, được thăm khám và điều trị tại các Bệnh viện Tại Mũi Họng Trung ương, Phổi Trung ương, bệnh viện K Tân triều, qua 4 lần sinh thiết và cuối cùng tôi đã dừng chân tại bệnh viện Bạch Mai, qua điều trị hai tháng ở chuỗi bệnh viện tuyến trên. Hơn thế nữa! có những cánh cửa bệnh viện ko một ai mong muốn đến đây...
Sự đón tiếp và chia sẻ ''Thầy thuốc như mẹ hiền'' ở các bệnh viện đã làm tôi xao xuyến trong suốt những ngày đi ''tìm con bệnh'' để cùng bác sĩ chiến đấu cho dù trong trường hợp xấu nhất có thể xẩy ra.
Cuộc sống âu lo, tinh thần bất an, thế nhưng tôi được Giám đốc Bệnh viện Bạch Mai PGS. TS. Bác sĩ Đào Xuân Cơ, Hiệu trưởng Trường Cao đẳng Y tế Bạch Mai chia sẻ, động viên tư vấn phương pháp, định hướng phác đồ điều trị để người bệnh sau khi khỏi có thể tự chăm sóc và ổn định sức khỏe trong đời sống thường ngày.
Trong đời thường cuộc sống xô bồ lo toan mưu sinh thế nhưng đã bước vào đây mọi người đều tập cách buông bỏ, cái việc lớn nhất đó là giảm stress, tư tưởng thoải mái phối hợp với các ý Bác sĩ để dành dật sự sống. Dù bệnh nặng hay nhẹ yếu tố tâm lý vẫn là liều thuốc quan trọng nhất.
Tại khoa Tại Mũi Họng Bệnh viện Bạch Mai tôi cũng như bao người bệnh khác được các y Bác sĩ quan tâm chăm sóc ân cần. Với tôi sau khi tiếp thu những ý kiến, phác đồ điều trị chuyên khoa từ ThS. BS Vũ Trọng Lương, phó Trưởng khoa. Bản thân tôi đã lạc quan và phần nào giải tỏa được tâm lý trong tháng ngày vừa qua.
Chính sự quan tâm ân cần của ê kíp bệnh viện, đã giúp tăng thêm sự tin tưởng của người bệnh khi đến Bạch Mai điều trị, trong những ngày nằm viện tại đây tôi thấy tinh thần tự nguyện các Bác sĩ ân cần để lại sự hài lòng cho người bệnh. Ngày này, qua ngày khác, từ 6h sáng cho tới 23h đêm, chưa kể bệnh nhân cấp cứu, các bác thường xuyên thăm người này, hỏi người kia, trao đổi những câu chuyện trải lòng của bản thân cũng như những câu chuyện của bệnh nhân đã xuất viện, các cô ý tá còn trẻ, thế nhưng đã có nhiều những kinh nghiệm chữa bệnh như một thầy thuốc lâu năm, đồng thời gần gủi với các người bệnh, khiến cho tôi là một bệnh nhân rất hài lòng với trách nhiệm đầy nhân ái của các y Bác sĩ nơi đây.
Nói một cách khác may mắn vẫn là liều thuốc kỳ diệu nhất mà tất cả những người bệnh mong muốn, nó như là phép màu thiên phú ban tặng. Sự nghẹn ngào vui mừng tuôn trào ùa ra cho những người gặp may mắn rạng rỡ đầy sinh khí trên khuôn mặt. Tất nhiên ông trời không cho ai tất cả và cũng không lấy đi tất cả của bất kỳ ai. Số phận, duyên số mỗi người một khác.
Và tôi một trong những người may mắn đó, trải qua vòng thử thách, được nở nụ cười rạng rỡ và cùng gia đình bạn bè đi tiếp những chặng đường trong tương lai. Tôi đã đi qua những bệnh viện lớn ở Thủ Đô. Tôi đã thấu hiểu được tư tưởng tâm tình, tâm lý của người bệnh. Không những thế, số lượng bệnh nhân mắc bệnh hiểm nghèo còn rất nhiều tại các bệnh viện. Giá như cho tôi một điều ước, tôi sẽ mong y học của chúng ta sẽ là tiên tiến nhất thế giới, sẽ có nhiều Bác sĩ giỏi như giáo sư, tiến sĩ, những đôi tay vàng, những nhân tài kiệt xuất theo đuổi lý tưởng chăm sóc chữa bệnh, cứu người, tâm huyết với nghề.
Ở đây, các bệnh nhân nặng các y bác sĩ chăm sóc như những người con mới lớn, sự ân cần và những lời động viên tiếp cho người bệnh có thêm nghị lực phi thường để chiến đấu bệnh tật. Mỗi một bệnh nhân chia tay về với gia đình là niềm hạnh phúc hân hoan của đội ngũ bác sĩ tại Bệnh viện Bạch Mai. Cuộc chiến dành sự sống cho những người bệnh đối với các chiến sĩ khoác trên mình bộ đồ Blouse trắng sẽ không dừng lại bởi lẽ với bệnh nhân, người này ra người kia vào là chuyện thường ngày của bệnh viện. Và cũng như vậy, mỗi bệnh nhân được xuất viện các bác sĩ như được gắn lên mình một đóa hoa hạnh phúc trong trái tim đầy tâm huyết.
Hồng Hải